Review Sống Với Ước Mơ
Go confidently in the direction of your dreams. Life the life you have imagined -Henry David Thoreau.
Thoạt tiên, câu trích dẫn trên của cuốn sách Living Your Dream có thể hiểu là: ‘Hãy tự tin thẳng tiến theo con đường mơ ước của bạn. Hãy sống một cuộc sống mà bạn hằng tưởng tượng’.
Mở Đầu
Trích dẫn:
Bạn đang cầm trong tay cuốn sách có thể làm cuộc đời bạn thay đổi sâu sắc mãi mãi. Bạn đang nắm trong tay bản kế hoạch hành động để tạo dựng thành công và đạt được bất kỳ ước mơ nào mà bạn muốn – một lối sống lành mạnh hơn, một công việc thú vị hơn, tự do hơn về tiền bạc cũng như tình cảm, các mối quan hệ chan hòa và có ý nghĩa hơn, một cơ thể khỏe mạnh hơn và tận hưởng những hoạt động thư giãn thường xuyên hơn.
Sống với ước mơ luôn là kết quả của tri thức, cảm hứng và nỗ lực. Cho dù mơ ước đó là sự thay đổi về tiền tài, sức khỏe, thể thao, các mối quan hệ, sự phát triển tâm linh, giáo dục, du lịch, chính trị hoặc xã hội, thì cũng không quan trọng. Bạn có thể áp dụng những nguyên tắc và kỹ thuật tương tự nhau để biến ước mơ thành hiện thực ở tại nhà, trường học, nơi làm việc, nhà thờ hay trong một cộng đồng lớn hơn.
Cuốn sách giúp tôi hiểu được sống với ước mơ đơn giản là hoàn tất những câu đố nối- điểm mà tôi gặp trên tờ thời báo Sunday. Nếu tôi bắt đầu ở một số và tiếp tục nối các điểm lại với nhau thì câu đó cuối cùng cũng sẽ được giải quyết. Nó đơn giản là việc chúng ta đi từ điểm này đến điểm khác, cho đến khi chúng ta đạt được những ước mơ của mình.
Tác giả
Jack Can field là một diễn thuyết gia nổi tiếng người Mỹ, tốt nghiệp đại học Harvard, nhận bằng cao học của Đại Học Massachusetts và học vị tiến sĩ của Đại học Santa Monica.
Câu Trích Dẫn Hay Từ Sách
Go confidently in the direction of your dreams. Life the life you have imagined- Henry David Thoreau
Ở phần này tác giả kể về câu chuyện của một Bad Girl- một nữ cầu thủ bóng chày đã dũng cảm sống với ước mơ của chính cô ấy. Cô ấy đã vượt qua rào cản định kiến xã hội, cùng những khó khăn không thể thay đổi được như giới tính để giành chiến thắng trong giải bóng chày. Cô ấy đã từng chán cái việc không được làm một số việc chỉ vì mình là con gái.
Câu chuyện được trích một phần như sau:
Tôi nói: “Tớ sẽ tham gia, và tớ sẽ thắng”. Ray giật tấm phiếu khỏi tay tôi và dí ngón tay vào mấy dòng chữ. “Nhìn mà xem!” – Cậu ta nói đầy vẻ đắc ý. “Rành rành ngay đây này: cuộc thi tìm nam cầu thủ bóng chày 1959. Trong khoảng bảy mươi lăm từ, hãy nêu rõ lý do bạn muốn trở thành nam cầu thủ bóng chày cho đội bóng chày chuyên nghiệp KC Athletics. Không phải nữ cầu thủ đâu nhé”. Rồi cậu ta ngoác miệng cười như thể nữ cầu thủ bóng chày là điều tức cười nhất mà cậu ta từng nghe tới vậy. “Này, thật chẳng công bằng chút nào cả!” – Tôi vừa như nói với Ray, vừa như nói với chính mình. Tôi chán cái việc không được làm một số việc chỉ vì mình là con gái lắm rồi. Ray đang chơi cho Little League. Tôi có thể đánh bại cậu ta bằng thế đứng ném bóng Stan Musial của tôi.
Nhưng ở thị trấn Missouri nhỏ bé của chúng tôi lại không có đội bóng chày nữ. Tôi mười tuổi, lứa tuổi mà bọn con trai thôi không còn quan tâm là bạn có thể chơi bóng chày hay không, mà chúng không cho bạn chơi đơn giản chỉ vì bạn là con gái.
…
Cô gái Bad Girl của chúng ta đã tạo nên thành công như sau:
Tôi hít một hơi thật sâu hương thơm từ ruộng ngô bên kia đường và nghĩ về những điều mình có thể viết. Khi tôi đặt bút viết, ngôn từ bắt đầu tuôn trào: Mọi người quanh em đều nói rằng em không thể làm gì cả. Chị em bảo em không thể hát. Thầy giáo bảo em không thể đánh vần. Mẹ bảo em không thể nào trở thành cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp. Đứa bạn thân nhất của em lại nói rằng em không thể thắng trong cuộc thi này. Em tham dự cuộc thi này để chứng minh rằng họ đã sai. Em muốn trở thành cầu thủ bóng chày thế hệ tiếp theo cho đội Kansas City A’s. Tôi ký tên là “Dan Daley”.
Cách mà cô gái ấy tự tin thẳng tiến theo con đường mơ ước của mình và sống một cuộc sống mà bạn hằng tưởng tượng khiến tôi thực sự ấn tượng. Và cô ấy đã đạt được kết quả ngoài sự tưởng tượng.
Nhiều tháng trôi qua, rồi một chiều cuối thu nọ, có tiếng gõ cửa nhà chúng tôi. Khi ra mở cửa, tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai người đàn ông mặc com-lê xách cặp táp. Chắc chắn họ không phải người trong thị trấn. “Chào cô bé,” – người đàn ông thấp hơn nói – “chúng tôi muốn nói chuyện với em trai của cháu”. “Cháu không có em trai ạ.” – Tôi trả lời. Người đàn ông cao hơn nhăn trán lại và mở chiếc cặp của mình ra. Ông ta lấy ra một xấp giấy. Cả hai người xem xét tỉ mỉ mấy tờ giấy, trong khi đó thì tôi đứng ở cửa ra vào, canh giữ cho ngôi nhà không hề có đứa em trai nào của mình. “Đây có phải là nhà số 508 đường Samuel không?” – Người đàn ông thấp hơn hỏi. “Vâng ạ.” – Tôi trả lời. Ở trong xóm chúng tôi không ai dùng số nhà cả. Chỉ có hai căn nhà trên con đường này mà thôi. “Vậy đây không phải là nhà của Dan Daley sao?” Một tia sáng lóe lên trong đầu tôi. Rồi tôi chợt hiểu ra. “Mẹ ơi!” – Tôi hét lên, mắt không rời khỏi hai người đàn ông xa lạ. “Lại đây mẹ ơi! Nhanh lên mẹ”. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đã thắng cuộc thi tuyển nam cầu thủ bóng chày. Bài văn của tôi đã thắng giải!
Sống Một Cuộc Sống Chúng Ta Thường Tưởng Tượng
Wolfgang Ribber từng nói: “Mọi người đều có tài năng- nhưng một vài người không bao giờ khám phá ra nó”. Vậy nên, giấc mơ mà chúng ta đang có khi chúng ta đã thực sự hiểu bản thân mình, nếu chịu cố gắng thì nó vẫn có thể thực hiện được. Dù bạn là ai? Giấc mơ của bạn là gì? Bạn từng gặp khó khăn gì đi chăng nữa…Thì tôi hi vọng bạn sẽ luôn tin tưởng bản thân và hãy dành thời gian để khám phá và trở thành phiên bản tốt nhất với ước mơ của chính mình. ” Hãy cứ trải nghiệm và đừng sợ sai mà cứ nghĩ rằng tất cả sai lầm mà chúng ta phải đối mặt cũng là một cơ hội. Một cơ hội để học hỏi, để phát triển, để biết lối nào chúng ta nên tránh, để có những kinh nghiệm tốt nhất cho mình.
Go confidently in the direction of your dreams. Life the life you have imagined -Henry David Thoreau.
T h u N g a n n
Sống Một Cuộc Sống Chúng Ta Thường Tưởng Tượng và hãy thôi tưởng tượng hãy sống với thực tại, với nhũng điều đang diễn ra , sống vậy cho nhẹ người